MẮT RỪNG - Trang 232

– Làm gì đi chứ.
Ông Sicky cuối cùng đã thành công trong việc cạo bỏ lớp nhựa cây Hevea

mà người Xuanaci đã dùng để che lại cái hình xăm thần kỳ trên bụng của
ông, hiện tại nghĩ đến việc sử dụng nó để biến những vị vua Inca đang đến
gần thành đá. Ông bảo những người khác che mắt lại rồi chìa cái bụng đáng
sợ của ông ra trước những vị vua hung hãn.

Nó không hiệu quả. Không có vị vua nào biến thành đá. Và có thể thấy rõ

lý do tại sao. Cặp mắt người chết của họ không nhìn thấy vật thể như mắt
người thường. Hoặc là vậy, hoặc do cái bụng của ông Sicky vẫn quá dơ để
cái hình xăm thực hiện được hiệu ứng nữ thần rắn của nó.

Ông Sicky lầm bầm:
– Ôi, giờ thì chúng ta nguy rồi.
Tay lăm lăm con dao, ông Muddy tuyên bố:
– Tôi sẽ cho họ nếm mùi cái này nếu họ dám bắn một mũi tên nữa về

phía tôi. Tôi sẽ chỉnh sửa mấy ông vua già này. Giết vài người. Để coi họ có
thích việc đó không.

Ông Sicky phản đối:
– Đó là chuyện không thể, nếu như họ đã chết từ lâu.
– Có lý.
Ông Muddy gật đầu, rồi quay qua chặt bỏ sợi dây leo che cửa cuối cùng

và cố kéo mở cánh cửa.

Một lần nữa cố gắng đánh thức Philippa trong vô vọng, ông Groanin khẩn

cấp gọi:

– Philippa! Chúng ta cần sự giúp đỡ của cháu. Tỉnh nhanh lên. Trước khi

mấy gã zombie này biến chúng ta thành mấy cái gối cắm ghim mất.

Ông Sicky bảo:
– Vô ích thôi. Có lẽ anh nên xin lỗi. Xét đến cùng, anh là người đã đá

ông vua kia trước.

Ông Groanin bật dậy và cúi người một cách nghiêm trang trước vị vua

Inca nhìn giống như một chiến binh. Với một thái độ đặc biệt khiêm nhường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.