MẮT RỪNG - Trang 230

ở đây để bảo vệ ông mà. Không gì có thể xảy ra cho ông chừng nào ông còn
cháu ở ngay bên cạnh.

– Okay. Nhưng dù gì, ta sẽ cảm thấy tốt hơn nếu thoát ra khỏi đây. Không

thích ở quanh người chết. Kẻo lại bị lây nhiễm thì khổ.

Cho rằng ông đang nói đùa, cô khẽ trách:
– Làm gì có chuyện lây nhiễm ở đây.
Ông Muddy bảo:
– Đó là cháu nghĩ vậy.
Rồi ông lại vun con dao lên lần nữa và cắt một đoạn dây leo dài khỏi cánh

cửa và vách tường. Và ông tiếp tục kéo, ngay cả khi ông phát hiện sợi dây
leo này mọc lên tận trần nhà và kéo dài đến một vị trí chỉ cách ông Groanin
vài tấc.

Cảm thấy sợi dây leo mà ông đang bám vào rục rịch một cách đáng lo

ngại, ông Groanin hỏi vọng xuống:

– Tôi nói, anh đang chặt cái gì vậy, anh bạn già Muddy?
Lại chém một dây leo khác, ông Muddy trả lời:
– Chỉ là cái mớ dây xanh chặn cánh cửa lại thôi.
Thấy sợi dây leo ông đang bám lại nhúc nhích lần nữa, ông Groanin dặn:
– Ờ, cẩn thận một chút nhé.
Ông vừa định hét lên một lời cảnh báo cho ông Muddy thì sợi dây leo

thình lình bứt ra khỏi trần nhà, và như Tarzan đu dây trong rừng với một sợi
liana – tên một loại dây leo địa phương – ông Groanin bắt đầu chuyến hạ
cánh nhanh chóng theo hình quả lắc của mình.

– Coi chừng, Philippa! Ta nói, coi chừng!
Ông hét lớn khi vụt xuống từ trần nhà, vì có thể thấy rõ ông sẽ đụng phải

Philippa.

Philippa quay đầu quá trễ để nhìn rõ cô bị cảnh báo điều gì. Cơ thể nặng

trịch của ông Groanin đâm thẳng vào cô như một quả cầu phá bê tông. Sự va
chạm làm cô tung lên khỏi mặt đất và té phụp cô vào một trong những cái
hốc, cô đụng vào một trong những xác ướp vua Inca rồi nằm yên tại chỗ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.