MẮT RỪNG - Trang 276

– Anh không thật sự tin vào lời tiên đoán đó chứ? Nếu người Inca có sức

mạnh làm được việc đó, anh không nghĩ họ sẽ dùng nó để chống lại Pizarro
và đội quân xâm lược của ông ấy sao? Dĩ nhiên họ sẽ dùng.

Lờ McCreeby đi, cậu Nimrod tiếp tục nói với Dybbuk:
– Manco Capac đã chết. Cháu không nghĩ về điều đó sao, con trai?
Dybbuk bảo:
– Đằng nào Manco cũng đã già cả, bệnh hoạn. Dù sao thì, không có sức

mạnh djinn, cháu khác gì đã chết chứ. Sống mà không có sức mạnh djinn
sao có thể gọi là sống.

John nói:
– Cậu vẫn sống. Điều đó không đáng giá sao?
Dybbuk gắt gỏng:
– Cậu nói dễ lắm, John. Cậu vẫn còn sức mạnh của cậu. Tớ thì không.
John hỏi vặn lại:
– Và đó là lỗi của ai chứ?
Cậu Nimrod nói:
– John nói đúng. Buck, cháu đã được cảnh báo đừng phí phạm sức mạnh.

Bởi tất cả mọi người. Ta. Người mẹ tội nghiệp của cháu. Tất cả. Nhưng cháu
đã chọn lựa không lắng nghe. Cháu đã lạm dụng món quà của mình cho
những màn ảo thuật rẻ tiền để làm thú tiêu khiển cho mundane.

McCreeby can thiệp:
– Anh nói vậy hơi bất công đó, Nimrod. Sao lại bảo chúng rẻ tiền? Tôi

nghĩ vài màn khá tuyệt mà.

– Trên ti vi.
Cậu Nimrod gằn từng chữ như thể nó là một thứ đáng xấu hổ.
Dybbuk giận dữ nói:
– Đã làm thì đã làm. Nhưng việc tất cả mọi người bảo cháu đừng làm rõ

ràng chẳng làm mọi chuyện tốt đẹp hơn. Và mọi người sẽ làm gì chứ? Nếu
mọi người ở vào hoàn cảnh của cháu? John? Philippa? Các cậu sẽ làm gì nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.