MẮT RỪNG - Trang 278

– Nhắc đến chinh phục, chuyện gì đã xảy ra với ông bạn Pizarro của cậu

cùng đội quân của ông ấy? Họ đâu rồi?

Zadie ném cho Philippa nụ cười giễu cợt nhất của cô rồi nhún vai bảo:
– Lần cuối tớ thấy họ, họ đang đè bẹp bạn của cậu, người Xuanaci. Đáng

đời họ.

McCreeby nói:
– Đúng. Đúng đó, Zadie. Tôi đồng ý với cô. Lắng nghe lời tôi. Chỉ lời tôi

thôi. Quên hết tất cả những chuyện khác. Chỉ lời của tôi mới quan trọng.

Rồi gã lại vẫy tay trước mặt cô lần nữa.
Cậu Nimrod hỏi:
– Ông thôi miên cô ấy, đúng không? Đó là lý do tại sao cô ấy giúp hai

người. Cô ấy chỉ nghĩ cô ấy yêu Dybbuk. Vì ông bảo với cô ấy như vậy. Để
có thể thuyết phục cô ấy.

Liếc nhìn Dybbuk một cách lo lắng, McCreeby cãi lại:
– Vớ vẩn. Dĩ nhiên cô ấy yêu anh bạn trẻ của tôi.
Nhưng Dybbuk giờ đây đang nhìn gã với một ánh mắt kỳ lạ.
– Đúng không, Zadie?
Zadie trả lời, nhưng có một thứ gì đó trong giọng nói của cô nghe có vẻ

máy móc:

– Đúng vậy. Cháu yêu anh ấy. Vẫn luôn yêu anh ấy. Sẽ luôn yêu anh ấy.

Yêu. L’amour, toujours l’amour.

McCreeby mỉm cười:
– Thấy chưa?
Rồi chỉ tay về phía cánh cửa Mắt Rừng, gã giục:
– Xin lỗi phải cắt ngang cuộc hội ngộ cảm động này, nhưng chúng tôi

phải vào trong đó. Anh thật thông minh khi nghĩ ra cách gỡ cái nút thắt trên
cửa, Nimrod ạ. Bản thân tôi, tôi sẽ đơn giản dùng rựa chặt đứt nó cho xong.
Giống như cái anh chàng nổi tiếng từ Hy Lạp ấy.

Cậu Nimrod cho biết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.