MẮT RỪNG - Trang 280

John hỏi:
– Vậy còn cha của tôi?
McCreeby trả lời:
– Ông ấy sẽ ổn cả. Nếu không ai cố theo đuôi hay cản trở chúng tôi.

Ngay khi đã an toàn quay lại Peru, tôi sẽ gọi cho Haddo bảo họ trả tự do cho
ông ấy. Đơn giản vậy thôi. Tin tôi đi, tôi không có hứng thú chọc giận bà
Layla mẹ cậu đâu.

Cậu Nimrod nói:
– Chưa kể cơn giận của chính tôi.
– Đó là lý do tại sao tôi cần đến sáu điều ước. Anh thấy không, Nimrod?

Tôi đã dự trù hết tất cả mọi tình huống.

McCreeby mở cánh cửa Mắt Rừng ra và, với Dybbuk và Zadie theo sát

sau lưng, gã bước qua cửa. Sau đó, cả ba biến mất.

Ông Groanin làu bàu:
– Tôi cực kỳ ghét cái gã này.
Đóng cánh cửa lại sau lưng họ, cậu Nimrod nói:
– Tôi cũng vậy.
– Giờ sao? Tôi nói, giờ sao đây?
– Anh nghe McCreeby nói gì rồi đó. Chúng ta bị khóa tay khóa chân rồi,

anh Groanin.

John nói:
– Thông thường khi có ai đó bị bắt cóc, người ta thường cố tìm ra họ

trước khi trả tiền chuộc.

Ông Groanin bảo:
– Một việc không mấy dễ dàng khi chúng ta đang ở tận Amazon.
Cậu Nimrod nói:
– Phải chi mẹ cháu đang ở New York chứ không phải Brazil.
Philippa đề nghị:
– Chúng ta cần báo tin cho mẹ. Chúng ta cần bảo mẹ về nhà tìm cha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.