MẮT RỪNG - Trang 279

– Tôi không phải là người giải được bí mật đó. Là John.
McCreeby mỉm cười với John:
– Vậy thì cậu thật là một người thông minh, nhóc ạ. Có lẽ cậu giờ đây có

thể đi chinh phục thế giới đã biết. À phải. Còn một điều nữa. Theo tôi được
biết, có một cây cầu dây làm từ tóc người nối thẳng đến Paititi. Thông tin đó
chính xác không?

Philippa trả lời:
– Chính xác.
– Và những người bảo vệ? Những xác ướp các vị vua Inca ấy?
Ném trả một nụ cười chế giễu về phía Zadie, Philippa nói:
– Họ đã đi nơi khác. Để giúp người Xuanaci.
Cô và John thành thật trả lời McCreeby như vậy là vì lo lắng cho cha của

chúng.

Cậu Nimrod nhận xét:
– Như thường lệ, ông vẫn được thông tin đầy đủ nhỉ, McCreeby.
Gã trả lời:
– Tôi thích đọc sách. Chúng cung cấp cho người ta một lợi thế đáng kể so

với những kẻ chỉ tìm tin tức qua radio và truyền hình.

Cậu Nimrod hỏi tiếp:
– Trong trường hợp đó, có bao giờ ông nghĩ đến việc Ti Cosi có thể đã cố

ý làm người ghi chép sử ký Tây Ban Nha nghĩ sai không? Rằng thật sự nghi
lễ kutumunkichu sẽ mang đến Pachacuti? Sự hủy diệt vĩ đại?

Nhấc ba lô của gã lên, McCreeby lắc đầu nói:
– Tôi sẽ quay lại với câu hỏi trước đó của tôi, Nimrod. Nếu người Inca có

sức mạnh làm được việc đó, anh không nghĩ họ sẽ dùng nó để chống lại
Pizarro sao? Không, tôi không nghĩ nghi lễ kutumunkichu sẽ mang đến
Pachacuti. Nhưng cũng phải khen anh đã rất có cố gắng.

Rồi quay sang nhìn Dybbuk và Zadie, gã nói:
– Đi nào, cô cậu. Chúng ta lên đường thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.