MẮT RỪNG - Trang 389

Chương 27

Nhân cách tách rời

Trong khi chờ đợi McCreeby quay lại với cái đĩa thứ ba, Dybbuk tự giải

trí bằng cách mặc thử những bộ quần áo Inca mà họ đã tìm thấy ở Paititi và
chiến đấu với một kẻ thù tưởng tượng với một cây rìu chiến. Bản thân cây
rìu không sắc lắm, cậu nghĩ thầm. Không có cây rìu hay trường thương Inca
nào thật sự sắc bén, và Dybbuk nghĩ cậu đã biết lý do tại sao lính Tây Ban
Nha có thể dễ dàng chinh phục Nam Mỹ như vậy. Vũ khi của người Inca
toàn là đồ phế liệu.

Món vũ khí duy nhất mà cậu thích là một cây chùy với tay cầm bằng gỗ

và một trái banh đồng ở đầu với tám đỉnh nhọn thò ra, Nó nhìn thô sơ đến
buồn cười, nhưng vẫn đủ hữu hiệu để đập sưng đầu ai đó. Nhưng cậu ngỡ
rằng kể cả loại chùy này cũng không thể xuyên thủng lớp áo giáp của lính
Tây Ban Nha.

Thể nào mà Ti Cosi phải tìm kiếm một loại vũ khí khác để hủy diệt những

kẻ xâm lược.

Khi đã chán cây chùy, Dybbuk thử sức một cái ná bắn đá và đã có mười

lăm phút vui vẻ bắn những viên đá to bằng trái trứng vào đầu một người
nhìn giống một vị thần hoặc một vị vua được khắc trên tường. Khá giỏi với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.