MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1480

- Ai cần quan tâm danh tiết của ngươi? Ả ta dám gọi ta là bà, ta già như

vậy sao?

Lăng Phong suýt chút úp sấp. Còn tưởng có chuyện gì bí mật đã bại lộ,

hóa ra là chuyện này.

Liền một bộ nghiêm túc:

- Không già, hoàn toàn không già. Phu nhân nhìn thế nào cũng chỉ như

tỷ tỷ của nàng ta...

- Ta đương nhiên như tỷ tỷ nàng ta, chẳng lẽ là cô cô?

- A, ta không phải ý này.

Thành Bích ánh mắt sắc sảo liếc qua:

- Chứ ý ngươi là gì?

- Ý là... ý là...

Bị đại mỹ nhân liếc một cái sắc như dao, Lăng Phong sau ót cứng ngắc.

Trong đầu thì loạn chuyển, cũng không thể nói thành “muội muội” nha,
như vậy là trắng trợn nói dối. Nữ nhân tuy thích nghe lời nói dối ngon ngọt,
nhưng cũng phải hợp lý hữu tình, còn không ngu đến mức nói trắng thành
đen cũng qua mặt được. Nói không chừng làm quá lại thành phản tác dụng.

Vì vậy, liền nặn ra một khuôn mặt cầu tài:

- Có thể nàng ta kính trọng phu nhân, nên gọi là bà.

- Vậy sao không gọi ngươi là ông đi?

- A, khụ. Thì... dù sao, nàng ta chỉ là một tiểu nha đầu chưa 20 tuổi mà

thôi, ương bướng không hiểu chuyện, ta cũng chẳng ưa gì. Cá nhân ta, vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.