MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1507

- Các ngươi muốn thế nào mới tha cho nó?

Đám người kia liếc nhau.

Thực tế người Liêu ở Đại Danh không hề ít, bình thường đều đi thành

nhóm, dân Tống tuy ghét cũng chỉ đứng ở xa chửi rủa. Thi thoảng mới có
vài cá nhân lẻ loi như cô bé này, bị đánh đến chết quan phủ cũng đều làm
ngơ không hỏi, chuyện này thành cơm bữa ở đây.

Đám đông này bởi vậy chẳng có mục đích gì cụ thể, cứ một kẻ hô hào

đánh chết "cẩu Liêu" "ngoại bang", thế là tất cả máu nóng xông lên cùng
đánh.

Có điều nhìn Lăng Vân xinh đẹp giàu có, tên kia nói:

- 5 lượng bạc, chúng ta thả nó đi.

Vài người đang xem chuyện đằng sau nhíu mày.

Đánh người Liêu là một chuyện, nhưng hành xử "thu tiền" lại là chuyện

khác.

Lăng Vân thở ra, thứ yêu cầu khác nàng không có, nhưng tiền thì nàng

rất nhiều. Nàng lấy ít bạc vụn nói:

- Đây là 10 lượng, các ngươi đi đi. Từ nay đừng ăn hiếp...

Nàng còn nói chưa hết câu, tên kia đã chụp lấy chạy đi mất, một đám

đuổi theo đòi ăn chia, Lăng Vân chỉ biết lắc đầu.

Chu Tiểu Xuyên lúc này nhớ ra nói:

- Hóa ra là nó...

- Các ngươi nhận ra? - Lăng Vân hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.