MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 1962

Chờ chút, cổ đại thì nữ nhân lại càng xấu.

Bỏ đi, trọng yếu là Phong ca lại là ai? Thùng rác sao? Vượt 800 năm xa

xôi đến đây, làm thế nào lại cứ hoang đường mà lấy một cô vợ bị hủy
dung? Được rồi, nói trắng ra thế lại bảo Phong ca là loại háo sắc. Khụ, mặc
dù đúng là Phong ca háo sắc thật.

Nhưng dù nói tình yêu, thì với vị cô nương này hắn cũng đâu có đâu?

Cho nên, không thể lấy được.

- Triều đại hiệp, chuyện của tiểu thư, tại hạ cũng thấy rất bất bình.

Nhưng mà, tại hạ quả thật không cố ý đột nhập làm chuyện xấu, mà là bị
mộng du đi nhầm. Hơn nữa, cũng chưa xảy ra chuyện gì cả...

- Câm! Còn giảo biện? Ngươi không phải nói có làm có chịu sao? Có

còn là một nam nhân không? Ngươi nửa đêm có ý đồ xấu với em gái ta,
cho dù mộng du thì cũng là mộng có ý đồ. Bây giờ xong việc thì đòi phủi
mông? Triều mỗ không giết ngươi đã là tốt lắm. Nếu không phải vì em gái
ta cũng đồng ý, ngươi nghĩ ta có thể gả em gái cho ngươi sao? Nằm mơ.

Lăng Phong cười khổ, hắn đúng là thấy như đang mơ.

Có điều, vị tiểu thư kia sao lại ngầm đồng ý? Phong ca đã kịp tỏa ra bá

khí đạo thơ tỏ tình cái gì đâu.

Hay là đêm đó đứng lên, để lộ ra thân hình hoàn mỹ, khiến nàng ấy xiêu

lòng m* rồi.

Dám lắm, bằng không thật chẳng có cách giải thích nào khác.

Ài, bởi vậy đã tự dặn lòng bao lần. Thân thể quá tuyệt mỹ phải biết che

dấu cẩn thận. Xem xem đi, mới chỉ lộ có một lần, lại còn trong đêm tối đấy,
đã bị ép phải cưới ngay. Cái này phải làm sao mới phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.