MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2056

nhân của loài sói mà nói, cần phải kiện lên "hiệp hội bảo vệ thiên nhiên
hoang dã".

Lăng Phong vẫn đang thao thao bất tuyệt:

- Ta từ nhỏ con vật nào cũng ăn qua. Giờ nghĩ lại, hóa ra sót lại thịt sói

vẫn chưa được ăn. Haha, hay lắm, nhân đây ông sẽ làm món bánh bao thịt
sói luôn.

Lâm Hàm Uẩn nghe đến hai chữ "bánh bao", bất giác nhớ lại chuyện cũ,

không khỏi giận dỗi đỏ mặt, không thèm nhìn Lăng Phong nữa, trong đầu
nghĩ tốt nhất con sói kia làm sao trừng trị Lăng Phong là hay nhất.

Ngay lúc nàng quay mặt đi, biến cố xảy ra.

“Rào”

Có tiếng sói tru, sau đó là vài tiếng "bụp", tiếp đó là tiếng gầm rú, sau

cùng mọi thứ trở về im lặng.

Lâm Hàm Uẩn lấy hết sức bình sinh, trong lòng hy vọng chuyện xấu

đừng xảy ra, ghé mắt qua chỏm đá muốn nhìn. Chỉ thấy Lăng Phong đang
xoay lưng quỳ xuống đất, một tay toàn máu là máu, không rõ của hắn hay
của con thú kia. Lâm Hàm Uẩn bị khuất tầm mắt, không rõ con sói ra sao.

Lâm Hàm Uẩn tim đập cực nhanh, hồi hộp nén giọng xuống thấp nhất:

- Lăng Phong, ngươi... sao rồi?

Không có tiếng trả lời.

Lâm Hàm Uẩn như ngừng thở, da mặt đột nhiên cứng ra, một nỗi sợ hãi

vô hình lan tràn khắp người. Mặc dù hắn ta chẳng tốt bụng hào sảng gì lắm,
nhưng bên nàng lúc này chỉ còn hắn, nàng xem hắn như thần hộ mệnh của
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.