MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2468

Đoan thúc vỗ vai Lăng Phong, ra vẻ thâm tình.

"M* nó càng nói càng sai." Lăng Phong khổ sở cười.

Sai lầm lớn nhất của hắn chính là cứu bà cô này. Hắn lỡ tay galant một

chút, đối phương cứ bám riết lấy, thật phiền chết. Mặc dù sau đó hắn đã rất
cảnh giác, bằng mọi cách đẩy ra xa. Nhưng là, muộn!

Làm cách nào cũng không rời được hai bàn tay gọng kìm của Đoan

thúc, Lăng Phong vội cười:

- Đoan thúc, có thể nào để ta và cháu gái nàng nói chuyện riêng một lát?

- A, thoải mái.

Lăng Phong ngoắc ngoắc Lâm Hàm Uẩn:

- Cô lại đây.

- Chuyện gì?

Một nam một nữ nhỏ to, đằng sau cả đám đều dỏng tai nghe lén. Đoan

thúc tủm tỉm nhìn cặp đôi thủ thỉ với nhau, trong mắt hàm ý sâu đậm.

Chỉ nghe Lăng Phong nhỏ giọng:

- Sao cô đến đây?

- Đây là khách điếm, ngươi thuê phòng, ta cũng đến thuê phòng. Ngươi

không phải người Thái Nguyên, buôn bán công cán đều không phải, vì sao
còn cố ở đây?

- Bổn công tử... thích như vậy.

Lăng Phong lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.