MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2500

- Suỵt, nhỏ giọng, nhỏ giọng.

Lăng Phong còn chưa kịp ra dáng quan trên, tiểu nhị đã len lén nói:

- Đại nhân, cái này... Chỗ tiểu nhân làm ăn nhỏ, ngài là khâm sai cũng

không thể ăn không ở không đâu.

Lăng Phong suýt chút úp sấp. Thằng nhãi này trông thì ngu nhưng cũng

rất tỉnh đấy. Hắn lập tức hắng giọng chấn chỉnh:

- Tầm bậy, ngươi dám mắt chó nhìn người? Bản quan có nói sẽ ăn chùa

của các ngươi sao?

- A vâng vâng, tiểu nhân mắt chó, đại nhân đại lượng. Vậy... đại nhân có

gì chỉ dạy?

Lăng Phong nhìn trước nhìn sau đè thấp giọng:

- Chỗ này của các ngươi, có ghi hóa đơn đỏ không?

Tiểu nhị mặt ngơ ra:

- “Hóa đơn đỏ” là gì?

- Là... khụ!

Ngại quá ngại quá, lần đầu tham ô công quỹ. Không được tự nhiên cho

lắm.

Lăng Phong ho một cái giải thích:

- Bản quan đang thi hành công vụ, chi tiêu đều phải ghi lại còn báo cáo

triều đình. Cho nên, cần phải có “hóa đơn đỏ”. Hiểu ý chứ?

- Hóa đơn thì tiểu nhân hiểu. Khách ra vào ăn ở đều phải ghi, chẳng qua

bình thường không ai thèm lấy...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.