MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 251

- Mau niệm mau niệm...

- A, vậy xin phép...

Hắn nghĩ đến Oánh Oánh muốn giải nghệ, chắc là gặp phải chuyện gì

trong nghề khó giải quyết, nhiều ca sĩ thời sau đều vậy, liền dõng dạc niệm:

“Sinh mệnh tuy đáng quý Tình yêu còn quý hơn Nếu tự do đánh mất Có

quý cũng vứt đi.”

Ngô Oánh Oánh như có điều suy nghĩ.

A Trình ngước mắt ngưỡng mộ. Bài trước thúi hoặc, bài này đỡ thúi hơn

một chút. Chẳng qua trong nửa khắc nghĩ ra hai bài, đổi lại là A Trình hắn
căn bản một chữ cũng chịu thua.

Toàn trường tĩnh lặng, có thể nghe thấy tiếng hít thở không thông.

Vừa rồi có nghe lầm không? Trình độ học vấn phải như thế nào mới có

thể làm ra một bài thơ như vậy? Ngay cả gieo vần cũng gieo không xong.

Tuy nhiên, đã có mặt ở đây khắc có chỗ ưu tú, vẫn có vài vị công tử khí

độ chắp tay:

- Khụ khụ, vị huynh đài này, tuy thơ có hơi thô một chút, nhưng mà ý

cảnh thì... rất thâm thúy, rất thâm thúy.

- Haha, đa tạ đa tạ. Ngẫu hứng, ngẫu hứng mà thôi. - Lăng Phong chắp

tay khách sáo.

Ngô Oánh Oánh chỉ bụm miệng cười.

Tiếp theo lại vẫn là tiết mục bàn luận thơ ca, Lăng Phong tiếp tục uống

trà ăn bánh, căn bản chẳng gây được sóng gió gì khác. Lăng Phong đành
chuyên tâm ngồi ngắm Ngô Oánh Oánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.