MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 2815

Bên cạnh gã, Ngô Dụng nhận ra vẻ mặt của Triều Lam, trong bụng thực

ra thất vọng.

Triều Lam xem ra bị máu giang hồ hãm sâu vào chuyện mật tịch kia.

Trong khi cái Ngô Dụng hướng tới không phải đồ vật cụ thể nào cả. Cái gã
cần là tạo uy vọng, là tiếng tăm.

Ngô Dụng phe phẩy quạt lông vờ cười nói:

- Kia là gì cũng không quan trọng. Cái quan trọng là vị thế. Phải để cho

Hà Đông thấy rõ, không có Thiên Vương ra mặt, nhân sĩ võ lâm không thể
hành động thống nhất được. Đêm nay ngài chỉ cần ra mặt là được rồi. Cướp
được hay không không quan trọng. Nếu muốn thực sự cướp, chi bằng dành
sức cho cống vật ngoài thành vẫn hơn.

Người họ Thẩm cười nói:

- Ngô sư gia, nếu kia là tàng bảo đồ, nói không chừng còn đáng giá hơn

cả cống vật đó? Ngươi không có hứng thú thật sao?

...

Cùng lúc, ở một góc gần đó là một nhóm người đội nón tre kín đáo.

- Đại nhân, mật thám báo lại, ngoài đám Triều Lam, lại có thêm một

nhóm đạo sĩ không rõ nguồn gốc xuất hiện.

- Hừm, xem chừng nhân sĩ giang hồ đều nghe tin cả rồi. Thật không biết

là kẻ nào để lộ tin, chúng ta chỉ có chừng này người tranh với chúng, chỉ e
khó lòng mà hoàn thành nhiệm vụ.

Đám người này có chừng 7 8 người, đều là mật thám Hà Đông. Người

vừa nói đội nón tre lụp xụp, tay phải mang thiết trảo hình móng chim ưng,
“Đại Ưng” Chu Kinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.