MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 347

Mặcc lão gật đầu:

- Đúng vậy. Mọi thứ kỹ xảo công pháp đều phải phân định một chút,

như vậy còn biết bản thân đã luyện đến đâu.

- Nhưng ta lại vẫn đang mò mẫm, không biết đi tiếp ra sao?

- Lão vừa ghé nam phương thăm vài lão chiến hữu, cũng biết chút tin

tức có ích cho công tử. Ngoài ra, lão cũng đã đánh tiếng với họ. Nếu công
tử cần, họ sẽ tới đây giúp một tay.

Mặc lão nói, khuôn mặt lộ ra vẻ mỏi mệt.

Những chiến hữu kia của lão, đều là những người từng lăn lộn trong

quân với Lâm Canh lão tướng quân, thậm chí xuất thân từ giang hồ lục lâm
không ít. Sau khi Lâm Canh mất trong chiến trận, vài người tuy trung thành
nhưng vẫn muốn tiếp tục con đường quân bị nên ở lại. Vài người khác nhận
ra điều gì đó không đúng, chán nản mà lui về, Mặc lão là một trong số đó.

- Mặc lão, đa tạ. Chuyện những người kia, để sau đi. Lão cứ đi nghỉ

trước.

- Vậy được.

Lăng Phong dù định hỏi tiếp, nhưng hắn cũng nhìn ra vẻ già nua của

Mặc lão, liền nhịn không hỏi. Lão nhân vừa đi về, phải cho người ta nghỉ
ngơi đã.

Mặc lão rời đi.

Lão nhân đã rất già, tuy tinh thần còn tốt, nhưng Lăng Phong vẫn nhìn

ra tuổi tác đến hạn. Hắn bỗng thở dài, lúc này người vẫn còn đó, nên không
cảm thấy gì. Nhưng mấy ngày qua lão nhân đi vắng, Lăng Phong mới nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.