MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 39

Trước mắt hắn là cô bé ăn mày nọ. Cô bé ước chừng 11 12 tuổi, có lẽ

tuổi thật lớn hơn, chỉ vì thiếu ăn nên thân thể gầy còm. Tóc tai cắt ngắn như
con trai. Điểm sáng nhất của cô bé là đôi mắt, đặc biệt trong suốt, nhất là
khi cười luôn tít cả lại thành một đường cong, cả khuôn mặt bừng sáng như
bông hoa nở, khiến người khác dù không vui cũng phải vui theo.

Lăng Phong ngồi tựa vào cột nhà hỏi:

- Muội tên gì? Bao nhiêu tuổi rồi?

Cô bé hơi cúi đầu đáp:

- Muội không có tên, cũng không biết mình bao nhiêu tuổi.

Xem ra cô bé từ nhỏ đã bị bỏ rơi, thật đáng thương.

Cô bé bỗng ngước mắt tò mò, lộ ra ánh mắt tinh linh trong sáng hỏi:

- Vậy... ca ca ngươi tên gì?

- Ta? Tên Phong.

- A, Phong ca, vậy là muội biết tên ca ca rồi. Hìhì.

Rồi cô bé rất nhanh lại buồn bã nhỏ giọng:

- Muội cũng thích có tên.

Lăng Phong liền cười:

- Có gì khó. Để ta đặt tên cho muội là được thôi.

- Thật không? - Cô bé ngước đôi mắt tròn to nhìn hắn..

Lăng Phong gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.