MẬT THÁM PHONG VÂN - Trang 820

Nàng mặc bộ váy màu trắng tuyết, phần cổ tay hoa văn màu bạc, đai

lưng ôm chặt vòng eo, khiến cho phần ngực cứ phập phù theo nhịp thở
mỏng manh. Mái tóc nàng dài, đen nhánh bóng mượt. Mái phía trước xỏa
sang bên thái dương, đằng sau cột bằng dải lụa.

Khuôn mặt nàng bị mạng che một nửa, Lăng Phong chỉ thấy được phần

trán và đôi mắt. Đôi mắt nhắm nghiền rung rung, lông mi cong vút. Lăng
Phong tuyệt đối không nghĩ rằng đôi mi tự nhiên có thể cong đẹp tuyệt hảo
như thế. Kiếp trước của hắn, nữ nhân ra đường đều phải vuốt mi mất nửa
ngày mới được như vậy, chẳng lẽ thời này cũng có đồ nghề đó rồi?

Lăng Phong nhìn không dám chớp mắt, chân bước cũng cực kỳ nhẹ

nhàng, hắn sợ mình sẽ kinh động đến cảnh đẹp này.

Điều đáng tiếc nhất, đó là vết máu trên khóe miệng và cánh tay của

nàng.

Hắn đột nhiên nghe nàng ta rên "hừ hừ".

Rút cục cũng bò được lại gần. Lăng Phong cẩn thận đưa tay, đầu tiên

chạm lên trán.

"M* ơi, sao nóng vậy?"

Lăng Phong phát hoảng, nói theo kiểu sốt cao thời trước của hắn, thì

phải trên 40 độ.

Lăng Phong bỏ luôn ham muốn cởi mạng che mặt để nhìn dung nhan,

hắn lo lắng cho tính mạng của nàng ta hơn.

Một người sốt cao khủng khiếp thế này, không hạ nhiệt sớm để chuyển

sang co giật, với điều kiện ở đây chỉ e hỏng bét. Từ đây chạy về Vĩnh Lạc
trấn khá xa, đặc biệt nếu Lăng Phong phải phải mang theo một người thì
càng xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.