MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 108

C

CHƯƠNG 7: VIẾNG THĂM NAIN

GRIFFITHS

ầm chặt cuống hoa trên tay, Nia cẩn thận đi
xuyên qua vườn táo. Cái lạnh đã bắt đầu thấm
vào trong giày và vớ. Nó chạy dọc lên người
Nia và cô bắt đầu run lên cầm cập. Cứ y như
là cô đang bước đi trên một cánh đồng tuyết.

Ra khỏi vườn táo, Nia bước vào một khu vườn, nơi có một
căn nhà nhỏ đứng lạc lõng giữa những bông hoa dại. Một
căn nhà có vẻ như bị bỏ hoang, không có gì ngoài sự im
lặng bao phủ, nhưng vẫn có khói bốc lên từ ống khói.

Thình lình Nia nhận ra cô đang xâm phạm đến một nơi
hoàng toàn riêng tư, bí mật. Cô quay lưng lại về hướng
vườn táo và bắt đầu chạy. Cô chạy khỏi sự im lặng và
những bông hoa trắng lạnh lẽo.

Những bụi gai và những tang đá dường như đột ngột xuất
hiện trên con đường mòn và làm Nia loạng choạng vấp ngã
mấy lần. Dường như cái thung lũng kỳ lạ này không muốn
cô rời đi. Nó cố gắng cản cô lại với những viên đá trơn trợt
dưới chân, với những nhánh cây ướt át và trơn tuột vướng
vào mái tóc để xõa, và với những cái gai nhọn cào xước mặt
cô. Nia cài bông hoa trắng vào tóc để rảnh tay bảo vệ mặt.
Và dĩ nhiên mặt đất dốc hơn nhiều so với lúc cô đi xuống.
Nia bắt đầu hoảng sợ. Thoáng thấy hàng cây ở đỉnh thung
lũng mờ mờ trong sương, Nia leo về phía chúng, nhưng
cũng chính vì thế mà Nia mất dấu con đường mòn. Khu
rừng cây im ắng vây chặt lại xung quanh Nia, và lớp lá mục
ẩm mốc che hết mọi tiếng bước chân cô. Mệt mỏi và mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.