MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 106

Những cậu bé đang lang thang trên đường lên núi, bao
quanh bởi những con cừu cái và lũ cừu con mập mạp hiếu
động. Không khí ầm ĩ tiếng kêu be be. Iolo cuối cùng cũng
bỏ rơi con quái vật của mình ở nhà, hào hứng bắt chước
theo tiếng kêu của lũ cừu.

Nia không đuổi theo họ, vì ừ đầu cô đã không có ý định đó.
mấy cậu con trai băng qua bức tường đá nơi đường đi tách
khỏi những cánh đồng và biến mất khỏi tầm mắt.

Nia rời khỏi con đường và băng qua cánh đồng. Cô có thể
nghe thấy tiếng mấy cậu con trai đang leo trèo và hò hét
nhau ở trên đầu.

Nia đang ở trong vùng đất của nhà Griffiths, nhưng cô biết
rõ về nó. ọn núi này từng thuộc về gia đình mẹ cô, gia đình
Llyrs, và những con cừu của họ. Chừng nào vẫn còn người
nhớ, nó vẫn sẽ mãi mãi là như vậy. Bước chân cô hợp với
mặt đất nghiêng nghiêng cứng cáp này. Nia lang thang đi về
phía Nam, về phía mặt trời, trong khi những tiếng nói trên
đầu cô mất hút dần giữa âm thanh của bầy cừu và tiếng
nước chảy trên sông.

Nia đã đi, lên và xuống, cả một dặm đường và vẫn ở trong
cùng một cảnh quang khi thình lình cô đi đến một nơi mà cô
không thể nhớ ra: một thung lũng nằm bên dưới chân cô,
nơi những đóa hoa bay bồng bềnh như mây giữa những
thân cây đen mờ; một vườn táo với những nhánh hoa hồng
nhạt uốn mình như một vầng trăng lưỡi liềm quanh một căn
nhà nhỏ với mái ngói rêu xanh và những luồng khói chậm
chạp bốc lên từ ống khói. Có lẽ cô chưa bao giờ đến đây vào
mùa xuân, chua bao giờ nhìn xuống thung lũng. Chính màu
hoa nở rộ đã khiến cô nhìn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.