MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 107

Nia bắt đầu đi xuống dươi hướng về những cái cây. Mặt đất
trở nên dốc hơn và thình lình cô bị trượt xuống. Thở hổn
hển đầy sợ hãi, Nia chộp lấy một nhánh cây và thấy một
con đường hẹp nhưng bằng phẳng, uốn quanh co giữa
những lùm cây. Ai đó đã thường xuyên đi lại trên con đường
này. Nhưng không có chỗ cho xe hơi hay một phương tiện di
chuyển nào cả.

Bước chân của Nia trở nên vững vàng hơn trên con đường.
Cô có thời gian nhìn ngắm xung quanh. Những cái cây đã có
từ rất lâu: cây sồi và tần bì với những nhánh cây xù xì điểm
xuyết bởi những cái lá non xanh nhạt; những cây thanh
hương trà mỏng manh cùng những bụi cây phỉ. Rải rác đây
đó là những cây nhựa ruồi, sáng đen và dầy nguy hiểm khi
nhìn từ xa. Và rồi Nia đã ở trong vườn táo. Mặt trời đã lên
cao, chiếu anh sáng lấp lánh qua những nhánh hoa sáng
rực. Nhưng Nia lại thấy lạnh! Cô đang đi qua những bông
hoa cao nhồng và rậm rạp và che phủ kín mặt đất bên dươi
các cây táo. Đó là những bông hoa màu trắng to lớn, giống
như những ngôi sao trên cái cuống cao, lá của chúng là
những ngọn giáo to màu xanh lục bảo.

Nia cuối xuống nhặt một bông hoa lên và cô thở hắt ra kinh
ngạc. Giống như cô vừa chạm vào băng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.