MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 180

Nia nói như khóc. Nhưng lúc này, dù cô có khóc lên, Gwyn
cũng không thể nghe thấy cô – cậu đã biến mất, và ở chỗ
cậu đứng hiện giờ là một cái gì đó: một gốc cây đóng băng:
một người đàn ông quỳ bên dưới mộ tấm áo choàng phản
chiếu tất cả những cái bóng lấp lánh trong bầu trời với mái
tóc màu bạc như mang ánh nắng mặt trời.

Có tiếng nói trong không gian, âm thanh lên xuống như một
bản nhạc đơn âm dai dẳng. Có lẽ là những cái tên: Math,
Chúa tể của Gwyneld, Gwyndion và Gylfaethwy. Những cái
tên vang lên trong gió, ngân vang như lời cầu nguyện.

Và một lần nữa, giống như những gì đã xảy ra ở nghĩa
trang, thời gian bị giữ lại và mọi vật ngừng chuyển động.
Chỉ trừ những bông hoa. Chúng đang nở, Nia thấy, hoặc có
lẽ cô đang mơ thấy, hai người đàn ông bước ra từ những
bông hoa: chiến binh hoặc hoàng tử, với vàng quấn quanh
cổ và quanh những cánh tay trần, với những thanh gươm to
lớn sáng bóng và những chiếc khiên khắc hoa văn lấp lánh
như ánh lửa.

Họ hạ những mũi kiếm xuống cùng một lúc, một lần, hai
lần, như thể thực hiện một nghi lễ, và ở nơi mũi kiếm đồng
chạm vào mặt đất, lửa bùng lên xung quanh họ.

Không có gì thật hơn ngọn lửa đó. Nia có thể cảm thấy hơi
nóng của nó phả vào mặt. Nhưng Emlyn lại đứng yên. Nỗi
sợ hãi hay những đứa trẻ dường như đã làm cậu tê liệt. Nếu
cứ như vậy, chẳng mấy chốc, ngọn lửa sẽ nuốt chửng cậu.

Tiếng Gwyn vang lên:

- Giúp cậu ấy đi Nia!

Cậu đã đứng bên cạnh cô và đang giật mạnh tay cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.