MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 49

Rồi Emlyn chạy đi và mất hút trong sân trường đông đúc
trước khi Nia kịp nói gì.

Cả giờ nghỉ còn lại, Nia chỉ ở một mình. Cô đi lang thang
quanh sân, đôi lúc dừng lại nhìn những trò chơi mà cô
không hề thấy hứng thú gì. Bên trong đầu cô, những suy
nghĩ đang chạy đua với nhau. Làm sao cô có thể trốn đến
nhà nguyện lần nữa? Liệu Emlyn có phát hiện ra lời nói dối
của cô không? Gwyn Griffihs có tiết lộ hay không? Nhưng
cậu chưa bao giờ nói chuyện với Emlyn cả. Mà tại sao cơ
chứ? Tại sao?

Nia không thể tập trung được gì trong giờ học buổi trưa.
Cũng may đó là giờ học hát, và cô chỉ cần nhép miệng theo
điệu nhạc mà không cần thực sự phát ra âm thanh gì. Mà
nhép miệng thì không tốn nhiều công sức gì vì hiện giờ cô
đã quá quen với nó.

Ở nhà cũng không ai chú ý thấy sự lơ đễnh của Nia. Vẫn còn
quá nhiều việc phải làm. Quá nhiều thứ dê hòa nhập vào
một nơi ở mới. Những món đồ nội thất đen đúa, cũ kỹ với
vẻ ngoài quá giống một phần một phần của Ty Llyr trở nên
gượng gạo, bất tiện trong căn nhà mới. Những cái tủ đựng
chén đĩa che cả cửa sổ, những cái bàn thò ra cả hành lang,
và những lọ mứt chễm chệ trên cầu thang như những người
lính gác. Không có chỗ nào cho cái tủ đựng thức ăn to
tướng, mận tía ngâm hay mứt mận tại căn nhà số 6.

Cái chạn bát đĩa cũ kỹ dường như chiếm hơn một nửa nhà
bếp. Nó lặng lẽ nhìn gia đình Lloyd với sự ủ ê, buồn bã và
không hài lòng khi họ ngồi chen chúc trên ghế ở bên dưới
nó. Nhưng không ai nghĩ đến việc vứt bỏ nó. Chẳng phải nó
đã được ông cố Llyr của bà Lloyd tạo nên tử một trăm năm
mươi năm trước hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.