MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 61

Emlyn đi theo Nia ra khỏi nhà nguyện và cùng cô đi xuống
đồi. Nia bảo cậu:

- Em không sao đâu mà.

Bước theo cùng nhịp bước của cô, Emlyn trả lời:

- Đằng nào anh cũng đi thôi.

Hy vọng ngăn trước những thắc mắc về con Fly, Nia hỏi:

- Mẹ anh tên gì thế?

- Elinor.

- Tên đẹp quá! Những sao anh nghĩ mẹ mình ổ trên mặt
trăng?

- Bà bảo anh thế!

Và rồi không cần cô hỏi, Emlyn bắt đầu kể cho Nia nghe về
cái đêm mẹ cậu bỏ đi, về ngọn gió hú giật tung những viên
ngói trên nóc nhà nguyện và quảng chúng vào tấm cửa sổ
rầm rầm, về tiếng trẻ con khóc lóc và ba cậu lồng lộn trong
bóng tối vì không có đèn.

Emlyn thì thầm nói:

- Nhưng anh có thể thấy họ. Mặt trang rất sáng, và mẹ anh
đang đi qua lại quanh những con thú gỗ, chọc đẩy chúng
như thể bà rất căm ghét chúng. Lúc anh ngủ thiếp đi, họ
vẫn còn đang cãi nhau. Rồi sau đó, bà lay ah dậy. Bà bảo sẽ
bỏ cha anh và sẽ mang đứa bé đi. Bà muốn anh đi với bà,
nhưng anh đã nói không. Làm sao anh có thể bỏ cha anh
mà đi được chứ? Và rồi bà nói một câu gì đó, nhưng vì gió
lớn quá, anh chỉ nghe được chữ... Yr Hanner Lleuad, nghĩa
là “nửa vầng trăng”. Cho nên anh đã vẽ hình bà trên mặt
trăng lưỡi liềm, bởi vì đó là điều mà bà đã nói. Nhưng anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.