MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 83

nào. Và rồi cô nhớ ra một chuyện.

Tối hôm đó, chị Catrin có một buổi học nhạc với cô Olwen
Oliver, thường gọi là cô Olwen để phân biệt với người em
Enid Oliver bán bánh mì và cho thuê phòng. Nia hỏi chị:

- Hôm nay em có thể đi cùng chị đến nhà cô Olwen Oliver
không?

- Để làm gì?

- Em muốn nghe chị chơi đàn.

Trước đây Nia cũng đã thử học nhạc, nhưng, như cô Oliver
đã nhận xét, Nia không có chút xíu năng khiếu âm nhạc
nào.

Bà Lloyd cười rạng rỡ, như thể đã nhận ra có lẽ họ đã bắt
Nia học nhạc quá sớm. Có lẽ cô cũng có năng khiếu. Bà nói:

- Ý kiến hay đấy! Mẹ chắc cô Olwen Oliver sẽ không phiền
đâu. Nia có thể ngồi im lặng lắng nghe ở cuối phòng. Dù gì
thì căn phòng đó cũng rất lớn, con sẽ không nhận ra có em
ở đó đâu.

Đôi mắt xanh của Catrin mở to lưỡng lự:

- Nhưng mà...

Nia nài nỉ:

- Làm ơn đi mà chị!

Chị Catrin hiền lành đã bị thuyết phục.

Mười phút sau, Nia đã ngồi ở ngay nơi mà cô muốn: phía
cuối căn phòng tập nhạc xếp dài những hàng ghế của cô
Oliver. Những cái ghế có kích cỡ và tuổi thọ khác nhau do
được mang về vào những dịp khác nhau khi tiếng tăm và
gia tài của Olwen tăng cao. Rất ít cái có thể ngồi thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.