MẶT TRĂNG CỦA EMLYN - Trang 90

Nia lặp lại trong một giọng nói nhỏ xíu:

- Cây! Nó giống như hoa nở. Và con cần nó!

Cha cô bắt đầu lớn tiếng. Ông gằn giọng:

- Cần nó à?

Thêm nhiều lời nói nữa, to lớn và giận dữ, bay về phía Nia
như những viên đạn, và cô phóng vụt lên lầu. nia cầm
miếng đăng ten len khỏi ngăn tủ và áp nó vào má. Ngay cả
khi nó là nguyên nhân của tất cả những âm thanh phẫn nộ
bên dưới, cô vẫn ngần ngừ không muốn chia tay nó. Nhưng
rồi Nia mang nó xuống lầu và chìa ra trước cô Olwen.

Cha cô lầm bầm:

- Con phải nói gì nữa hả?

Nia nói:

- Em xin lỗi cô.

Cặp lông mày đáng sợ của cô Olwen nhíu chặt phía trên
mũi.

- Em thật sự xin lỗi sao? Thật sự sao?

- Vâng!

Nia thầm thì một cách máy móc, và để cha mẹ cô xử lý mọi
chuyện mà cô không thể làm gì được.

Một câu nói của cha cô vang lên giữa những lời xin lỗi, một
cách miêu tả về cô.

- Con bé luôn gây rắc rối nhưng, tôi cũng không rõ tại sao,
có vẻ ngày càng trầm trọng hơn... đi đến cái nhà nguyện
đó... cắt nát những cái vớ mới, chúng tôi nghĩ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.