MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 131

24

Trước lễ Giáng sinh không lâu Dirk Stroeve mời tôi đến mừng lễ với

anh. Anh có một tâm tình đặc biệt đối với ngày đó, anh muốn cùng bạn bè
mừng lễ đúng nghi thức. Đã hai ba tuần nay cả hai chúng tôi không ai gặp
Strickland - tôi bận rộn với những bạn bè đến ở một thời gian ngắn ở Pari,
còn Stroeve vì, sau khi cãi cọ với ông ta dữ dội hơn thường lệ, đã quyết
định không quan hệ gì với ông ta nữa. Strickland thì quá quắt, ông thề sẽ
không bao giờ nói chuyện với anh nữa. Nhưng mùa lễ tạo cho anh một cảm
giác dịu dàng, anh khó chịu khi nghĩ Strickland phải lủi thủi một mình vào
đêm Giáng sinh. Anh xúc động khi nghĩ đến ông ta, và anh không thể chịu
được vào một dịp chia sẻ tình bằng hữu thân thiết như thế mà người họa sĩ
cô đơn lại bị bỏ mặc với nỗi buồn riêng tư. Stroeve đã đặt một cây Giáng
sinh trong phòng vẽ và tôi nghĩ thế nào rồi cả hai chúng tôi cũng sẽ nhận
thấy những món quà nhỏ bé treo trên cành là ngớ ngẩn. Nhưng anh ta ngại
gặp lại Strickland. Cũng khá nhục nhã quên đi dễ dàng những lời sỉ nhục
quá tàn bạo. Anh muốn tôi có mặt trong cuộc giảng hòa mà anh đã định.

Chúng tôi cùng đi bộ đến đại lộ Clichy, nhưng Strickland không có ở

quán cà phê. Ở ngoài quá lạnh nên chúng tôi vài ngồi trên những ghế băng
bọc da ở bên trong. Quán nóng, ngột ngạt và bầu không khí mọt mù khói
thuốc. Strickland không đến, nhưng chúng tôi thấy anh họa sĩ người Pháo
thỉnh thoảng có chơi cờ với ông ta. Tôi ra dấu muốn làm quen, và anh ta
ngồi xuống bàn chúng tôi. Stroeve hỏi thử anh ta có gặp Strickland không.

-Ông ta bệnh, - anh ta nói. - Anh không biết à?
-Nặng không?

-Rất nặng. Tôi nghe như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.