MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 132

Gương mặt của Stroeve trắng bệch đi.

-Tại sao ông ấy không viết thư bảo cho tôi biết nhỉ? Tôi quá ngu đần đi

cãi nhau với ông ấy! Chúng ta phải đi ngay đến chỗ ông ấy. Có thể không
có ai chăm sóc ông ấy. Ông ấy ở đâu vậy?

- Tôi không biết, - anh người Pháp nói.

Chúng tôi mới vỡ lẽ ra rằng không ai trong chúng tôi biết nơi ông ở để

mà tìm. Càng lúc Stroeve càng lo lắng hơn.

-Ông ta có thể chết, vậy mà chẳng có ai biết gì. Thật đáng sợ. Nghĩ tới là

tôi không chịu được. Chúng ta phải tìm ông ấy ngay.

Tôi cố làm cho Stroeve hiểu rằng, thật ngớ ngẩn nếu chạy tìm ông ta một

cách hú họa cùng khắp Pari. Trước tiên chúng tôi phải nghĩ đến một kế
hoạch nào đó.

-Vâng, nhưng trong lúc này có thể ông ấy đang hấp hối, và khi chúng ta

đến đó thì sẽ quá muộn, chẳng làm được chuyện gì.

-Hãy ngồi yên và chúng ta suy nghĩ xem, - tôi sốt ruột nói.

Địa chỉ duy nhất mà tôi biết là khách sạn Hootel des Belges, nhưng

Strickland bỏ nơi đó đi đã lâu rồi, và chắc người ta không còn nhớ ông ta
nữa. Ông đã có ý định giữ bí mật chỗ ở của mình thì không thể nào, khi bỏ
đi, ông lại nói nơi ông sắp đến. Vả lại, đã hơn năm năm rồi. Tôi cảm thấy
khá chắc chắn ông ta không dọn đi xa nơi đó. Nếu ông ta vẫn tiếp tục lui tới
cái quán cà phê mà ông thường đến khi ông còn ở khách sạn, thì có thể bởi
vì đó là nơi thuận tiện nhất. Đột nhiên tôi nhớ rằng ông đã nhận vẽ một bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.