MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 162

29

Tôi yên lặng một lát, suy nghĩ về chuyện Stroeve vừa kể. Tôi không chịu

nổi sự yếu đuối của anh ta; và anh nhận ra thái độ không tán thành của tôi.

-Anh cũng biết rõ như tôi là Strickland sống thế nào rồi. - anh ta nói

giọng run run. - Tôi không thể để cho cô ấy sống trong hoàn cảnh như thế
được. Tôi thật không thể.

-Đó là việc của anh, - tôi đáp.

-Gặp trường hợp tôi, anh sẽ làm gì? - Anh ra hỏi tôi.

-Blanche quyết định ra đi trong lúc đầu óc vẫn sáng suốt. Nếu chị ấy có

phải chịu những phiền toái thì đó là việc của chị">

-Vâng, nhưng anh thấy đấy, anh không yêu cô ấy.

-Anh vẫn còn yêu chị ấy?

-Ồ, yêu hơn bao giờ hết. Strickland không phải là mẫu người đàn ông

làm cho đàn bà được hạnh phúc. Chuyện đó không thể ko dài lâu được. Tôi
muốn cô ấy biết rằng tôi sẽ không bao giờ quên cô ấy.

-Có nghĩa là anh chuẩn bị đón nhận lại chị ấy à?

-Tôi sẽ không ngần ngại đâu. Rồi cô ấy sẽ cần đến tôi hơn bao giờ hết.

Khi cô ấy cô đơn, bẽ bàng đau khổ thì sẽ thật khủng khiếp nếu không có
một chỗ nào để trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.