MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 163

Hình như anh ta không oán giận gì cả. Tôi cho rằng thật tầm thường nếu

tôi cảm thấy hơi bị sỉ nhục vì sự thiếu bản lĩnh của anh ta. Có lẽ anh đoán
được ý nghĩ của tôi, vì anh ta nói:

-Tôi không mong cô ta yêu tôi như tôi yêu cô ta. Tôi là một thằng hề. Tôi

không phải mẫu đàn ông để đàn bà yêu thương. Tôi vẫn biết điều đó. Tôi
không thể trách móc cô ta nếu cô ta yêu Strickland.

- Rõ ràng anh ít tự cao tự đại hơn bất cứ người đàn ông nào mà tôi quen

biết, - tôi nói.

-Tôi yêu cô ta còn hơn cả yêu chính mình. Theo tôi, nếu lòng tự cao tự

đại có mặt trong tình yêu thì chỉ vì anh thật sự yêu chính mình nhiều nhất.
Thật vậy, một người đàn ông đã có vợ đi yêu một người khác là chuyện khá
phổ biến, Khi thôi chuyện đó rồi thì anh ta quay về với vợ mình, nàng sẽ
chấp nhận anh ta trở lại và ai cũng nghĩ đó là chuyện rất tự nhiên. Tại sao
lại có thể khác đối với đàn bà?

-Tôi dám chắc đó là chuyện hợp lý, - tôi mỉm cười, - nhưng về bản chất

hầu hết đàn ông đều khác, nên họ không thể làm như vậy.

Trong khi nói chuyện với Stroeve, tôi thắc mắc về tính chất bất ngờ của

toàn bộ câu chuyện. Tôi không thể tưởng tượng nổi là anh ta không hề nhận
ra một dấu hiệu báo trước nào. Tôi nhớ lại cái nhìn kỳ lạ mà tôi đã thấy
trong đôi mắt Blanche Strieve - có lẽ phải lúc ấy chị ta lờ mờ cảm thấy một
xúc cảm nào đó rộn ràng trong tim, và nó làm cho chị ngạc nhiên và hoảng
hốt.

-Trước đó, anh không hề nghi là có một chuyện gì đó giữa họ sao? - Tôi

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.