MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 165

Nhưng anh không thể kìm được giọng nói run run, anh cảm thấy rằng trong
lời lẽ mà anh muốn pha chút vui tươi thân thiện, lại xen lẫn sự ghen tuông
tức bực của anh. Anh không ngờ Strickland lại đưa đẩy anh đến cơ sự như
vậy và làm cho những chuẩn bị của anh đi tong cả, nhất là anh không ngờ
vợ anh lại quyết định bỏ đi với ông ta. ây giờ tôi nhận thấy anh ta hết sức
ao ước giá anh đã không nói gì cả. Anh thà chọn nỗi đau vì ghen tuông hơn
nỗi đay vì chia lìa.

- Tôi muốn giết ông ta, nhưng tôi chỉ làm trò hề.

Anh ta yên lặng một lúc lâu, rồi nói ra điều anh ra nghĩ mà tôi đã đoán

biết:

-Nếu tôi chịu chờ đợi, có lẽ sự việc đã tốt đẹp rồi. Đáng lẽ tôi không nên

nóng nảy như vậy. Ôi, khổ cho thân tôi, tôi đã đưa đẩy nàng đi đến đâu rôi?

Tôi nhún vai, không nói gì. Tôi không có cảm tình với Blanche Stroeve

nhưng tôi biết chỉ gây khổ đau cho chàng Dirk đáng thương nếu tôi thẳng
thắn cho anh biết điều tôi nghĩ về chị ta.

Anh ta đã đến lúc kiệt sức rồi mà anh vẫn chưa chịu thôi nói. Anh nhắc

lại từng chi tiết của câu chuyện. Khi thì anh nói đến một điều gì đó chưa
nói cho tôi biết, khi thì bàn cãi về sự mù quáng của mình. Anh hối tiếc đã
làm điều này, trách mình đã quên điều kia. Càng lúc càng muộn và sau
cùng tôi cũng mệt nhoài như anh.

-Bây giờ anh sẽ làm gì? - Sau cùng tôi nói.

-Tôi có thể làm được gì? Tôi sẽ đợi đến khi cô ta cho người đi tìm tôi.

-Tại sao không bỏ đi xa một thời gian?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.