MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 219

quan trọng gì cả. Anh hãy lại chỗ tôi, tôi sẽ cho anh xem những bức tranh
của tôi.

Ông ta nói cứ như tôi là một đứa trẻ con cần được giải trí. Tôi bực tức

với ông ta thì ít mà với chính mình thì nhiều. Tôi nghĩ đến cuộc sống hạnh
phúc mà cặp vợ chồng đó đã sống trong phòng vẽ ấm cúng ở Montmartre,
Stroeve và vợ của anh; thật đơn sơ, tử tế, và hiếu khách. Đối với tôi, sao mà
có vẻ tàn nhẫn khi cuộc sống đó lại có thể tan vỡ từng mảnh vì một sự ngẫu
nhiên, nhưng điều tàn nhẫn hơn hết thảy là việc ấy thực chất không ảnh
hưởng gì đến cuộc đời. Thế giới vẫn tiếp tục tồn tại, không ai chú ý đến
chuyện bất hạnh đó làm gì. Tôi nghĩ, Dirk là một người ruột để ngoài da, có
những phản ứng nhạy cảm hơn là những tình cảm sâu sắc, nên anh ta sẽ
quên ngay thôi. Nhưng còn cuộc đời của Blanche, bắt đầu với những hy
vọng huy hoàng và những giấc mơ nào ai mà biết được, phải chi cuộc đời
đó đừng bao giờ có thì hay hơn. Xem ra sao nó vô ích và vô nghĩa quá.

Strickland tìm chiếc mũ của ông và đứng nhìn tôi.

- Anh đi chứ?

- Sao ông cứ cố làm bạn với tôi thế? - Tôi hỏi ông ta.- Ông biết rằng tôi

ghét và khinh bỉ ông chứ?

Ông ta cười khúc khích một cách vui vẻ.

- Thật ra anh cãi nhau với tôi chỉ vì tôi cóc cần quan tâm đến việc anh

nghĩ gì về tôi.

Tôi cảm thấy hai má nóng bừng lên vì cơn tức giận bất ngờ. Thật không

thể nào làm cho ông ta hiểu được rằng người ta có thể bị xúc phạm vì cái
tính ích kỷ lì lợm của ông. Ước gì tôi đâm thủng được cái áo giáp hoàn toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.