MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 283

“Và anh không bao giờ nhớ châu Âu à? Thỉnh thoảng anh không thèm

cái ánh sáng của đường phố Pari hoặc Luân Đôn, tình bạn của bạn bè và
những người cùng vai vế với anh sao? Anh không thích xem hát, đọc báo
và nghe tiếng xe buýt ầm ầm trên những con đường lát đá à? ”

Ông yên lặng một lúc lâu. Rồi nói: “Tôi sẽ ở lại đây cho đến khi chết.”

“Nhưng anh không bao giờ bực bội hoặc cảm thấy cô đơn à? ” Tôi hỏi.

Ông ấy cười khúc khích. “Mon pauvre ami

[66]

, - ông ấy nói, - Rõ ràng anh

không biết là một họa sĩ thì nó như thế nào? ”

Thuyền trưởng Brunot quay lại mỉm cười dịu dàng với tôi, và đôi mắt

đen hiền lành của ông thoáng một cái nhìn rạng rỡ.

- Ông ấy đã bất công đối với tôi bởi vì tôi cũng biết có những giấc mơ là

như thế nào. Tôi cũng có những ảo tưởng của tôi chứ. Tôi cũng là một nghệ
sĩ theo lối của tôi kia mà.

Tất cả chúng tôi yên lặng một lúc, và Tiaré móc từ chiếc túi áo rộng

thùng thình của bà ra một nắm thuốc điếu. Bà đưa cho mỗi người một điếu,
và cả ba chúng tôi cùng hút. Sau cùng bà nói:

- Ce monsieur

[67]

đang quan tâm đến Strickland, tại sao anh không đưa

ông ấy đến gặp bác sĩ Coutras nhỉ? Bác sĩ có thể cho ông ấy biết một vài
điều gì đó về căn bệnh và cái chết của Strickland.

- Volontiers

[68]

, - thuyền trưởng vừa nói vừa nhìn tôi.

Tôi cảm ơn ông, và ông nhìn đồng hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.