MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 287

- Tôi đã không nói với anh rằng tôi cũng là một nghệ sĩ theo cách của tôi

đó sao? Tôi nhận ra trong bản thân tôi chính niềm khao khát đã kích động
ông ấy.

Nhưng phương tiện của ông là sơn màu, còn của tôi là cuộc sống.

Sau đó thuyền trưởng Brunot kể cho tôi nghe một câu chuyện mà tôi

phải kể lại đây, bởi vì nếu nó có vẻ tương phản đi nữa thì nó cũng thêm một
cái gì đó vào cái ấn tượng của tôi đối với Strickland. Đối với tôi, nó cũng
có cái đẹp của nó.

Thuyền trưởng Brunot là một người xứ Brelagne và đã phục vụ trong

Hải quân Pháp. Khi lập gia đình ông xuất ngũ và đến ở trong một điền sản
nhỏ gần Quimper để sống những ngày còn lại trong yên bình. Nhưng sự
thất bại của người được uỷ quyền đại diện trước tòa đã khiến ông bất ngờ bị
sạt nghiệp, và cả ông lẫn vợ ông đều không muốn sống trong túng thiếu ở
nơi mà họ đã được kính trọng. Hồi còn đi biển, ông đã từng tuần tra vùng
biển Nam Thái Bình Dương nên nay ông định thử thời vận ở đó. Ông sống
vài tháng ở Papeete để dự trù những kế hoạch và rút kinh nghiệm; sau đó,
nhờ số tiền mượn được của một người bạn ở Pháp, ông đã mua một hòn
đảo ở Paumotus. Đó là một rẻo đất bao quanh một hồ nước mặn sâu, không
người ở, chỉ có những bụi rậm và cây ổi dại. Cùng với người vợ dũng cảm
và vài người dân bản xứ ông đã đổ bộ lên đó, bắt tay xây một ngôi nhà và
phát hoang bụi rậm để trồng dừa. Đó là chuyện hai mươi năm trước, còn
bây giờ, hòn đảo cằn cỗi đã trở thành một vườn cây.

- Lúc đầu đó là một công việc vất vả và đáng ngại, cả hai chúng tôi đều

làm việc cật lực. Mỗi ngày tôi dậy vào lúc bình minh, phát hoang, trồng
trọt, cất nhà, và đến đêm, khi ngả mình xuống giường là tôi ngủ say cho
đến sáng. Vợ tôi cũng làm việc cực nhọc như tôi. Sau đó, chúng tôi có con,
đứa đầu là con trai và đứa sau con gái. Vợ tôi và tôi dạy chúng nó tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.