MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 288

những gì chúng nó cần biết. Chúng tôi có một cây đàn pianô từ Pháp gửi
đến, vợ tôi dạy chúng nó chơi đàn và nói tiếng Anh, tôi dạy chúng nó tiếng
La tinh và toán, chúng tôi cùng đọc lịch sử. Chúng nó biết đi thuyền buồm.
Chúng nó có thể bơi khá như dân bản xứ. Không có gì trên đảo mà chúng
nó không biết. Cây cối của chúng tôi đơm hoa kết trái và có cả trai sò trong
vùng đá ngầm của tôi. Bây giờ tôi đến Tahiti để mua một chiếc thuyền
buồm. Trai sò có thể có khá nhiều cho tôi mò bắt, và ai biết được, có thể tôi
sẽ tìm được ngọc trai. Tôi đã làm được một cái gì đó ở nơi mà trước đây
không có gì cả. Tôi cũng đã tạo ra được cái đẹp. Chà, anh không thể nào
hiểu được cảm xúc của tôi khi nhìn những cây cao, tươi tốt ấy và biết rằng
tự tay mình đã vun trồng lên.

- Cho tôi hỏi anh câu mà tôi đã hỏi Strickland. Anh không bao giờ nhớ

đến nước Pháp và quê nhà xa xưa của anh ở vùng Bretagne sao?

- Một ngày nào đó, khi con gái tôi có chồng, con trai tôi có vợ và chúng

có thể thay tôi ở hòn đảo này, chúng tôi sẽ trở về sống nốt những ngày cuối
cùng của mình trong ngôi nhà xưa nơi tôi đã sinh ra.

- Anh sẽ nhìn lại một cuộc đời hạnh phúc. - Tôi nói.

- Evidemment

[69]

, trên đảo của tôi không có gì hấp dẫn, và chúng tôi

sống cách quá xa thế giới - anh hãy tưởng tượng xem, tôi phải mất bốn
ngày mới đến được Tahiti - nhưng ở đó chúng tôi được hạnh phúc. Hiếm có
người có thể chọn lấy công việc của mình, và càng hiếm hơn nữa những
người hoàn thành được công việc đó. Cuộc sống của chúng tôi bình dị và
hồn nhiên. Chúng tôi không bị tham vọng lôi cuốn, và niềm kiêu hãnh duy
nhất của chúng tôi là chiêm ngưỡng thành quả của chính bàn tay chúng tôi.
Ác tâm không chạm đến chúng tôi được, còn sự đố kỵ thì càng tránh ra xa.
Chà, mon cher monsieur

[70]

, người ta nói đến hạnh phúc của lao động, và đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.