MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 302

nguyên thuỷ và những con người trần trường đi giữa những tàn cây. Rồi
ông thấy trên tường có những bức tranh.

- Mon Dieu, tôi mong ánh nắng không làm quáng mắt tôi, - ông lẩm bẩm.

Một cử động nhẹ làm ông chú ý, và ông thấy Ata đang nằm trên sàn

nhà,khóc thổn thức.

- Ata, - ông gọi, - Ata.

Cô ta chẳng nghe thấy gì. Một lần nữa mùi hôi thối khiến ông gần muốn

ngất xỉu, ông châm một điếu xì gà. Mắt ông quen dần với bóng tối, và bây
giờ ông choáng ngợp sững sờ nhìn những bức tường được vẽ đầy khắp.
Ông không biết gì về tranh, nhưng có một cái gì đó từ những bức tường này
làm ông rung động khác thường. Trên toàn bộ diện tích các bức tường chạy
từ sàn lên đến trần nhà được bao phủ bằng một sáng tác kỳ lạ và công phu.
Thật là một tác phẩm tuyệt vời, bí ẩn, không thể nào diễn tả được. Nó làm
ông ngạt thở. Một cảm xúc mà ông không thể nào hiểu và phân tích được
tràn ngập tâm hồn ông. Ông cảm thấy sợ hãi và sung sướng, một cảm xúc
mà người quan sát sự bắt đầu của thế giới có thể có. Nó thật dữ dội, khoái
cảm, say mê, và còn có một cái gì đó thật khủng khiếp nữa, một cái gì đó
khiến ông sợ hãi. Nó là tác phẩm của một người biết được những điều vô
cùng thiêng liêng cao cả mà người phàm không được biết đến. Ở đó có một
cái gì nguyên sơ và khủng khiếp. Nó không thuộc về con người. Nó khiến
ông mơ hồ nhớ đến ma thuật. Nó thật đẹp và thật gớm ghiếc.

- Mon Dieu, đây là một thiên tài.

Những lời nói bật ra khỏi miệng ông nhưng ông không biết ông đã nói

gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.