MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 31

vì đó chẳng qua là một trò cười nên chỉ cần mở miệng để cho thức ăn vào
mà thôi. Bà Strickland không nói nhiều nhưng bà có cái tài đặc biệt giữ cho
cuộc nói chuyện được liên tục và khi câu chuyện dừng lại, bà đưa vào đúng
lúc lời nhận xét để nó lại tiếp tục. Bà là một phụ nữ ba mươi bảy tuổi khá
cao lớn, tròn trịa nhưng không mập mạp. Bà không đẹp nhưng gương mặt
khả ái, có lẽ phần lớn nhờ ở đôi mắt nâu dịu hiền. Bà có nước da tai tái,mái
tóc đen được chải kiểu rất công phu. Bà là người duy nhất trong ba người
đàn bà không trang điểm mặt và so với những người kia bà có vẻ đẹp giản
dị tự nhiên.

Phòng ăn hợp với thị hiếu thời bây giờ, trông rất trang nghiêm. Phần

chân tường lát gỗ nâu trắng và dán giấy xanh, khung đen gọn ghẽ. Những
bức màn màu xanh lá cây trang trí hình con công tre thẳng hàng và tấm
thảm màu xanh lá cây vẽ những con thỏ màu nhạt, nô đùa giữa cây rậm lá,
gợi cho thấy ảnh hưởng của William Morris

[16]

. Trên mặt lò sưởi là đồ gốm

Đenfơ màu xanh. Vào thời bấy giờ ở Luân Đôn chắc phải có đến năm trăm
phòng ăn được trang trí theo cùng kiểu này. Nó có vẻ giản dị, có nghệ thuật
và buồn tẻ.

Khi chúng tôi ra về tôi đi với cô Waterford; bầu trời đẹp và chiếc mũ mới

của cô đã nài nỉ chúng tôi bách bộ qua công viên.

- Bữa tiệc thật là thú vị. - tôi nói

- Anh có thấy thức ăn ngon không? Tôi đã bảo bà ta rằng nếu muốn mời

những nhà văn thì phải cho họ ăn ngon.

- Một lời khuyên tuyệt vời, - tôi đáp. - Nhưng sao bà ta lại cần họ?

Cô Waterford nhún vai:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.