MẶT TRĂNG VÀ ĐỒNG SÁU XU - Trang 34

5

Mùa hè năm đó, tôi và bà Strickland gặp nhau khá thường xuyên. Thỉnh

thoảng tôi dự những bữa trưa giản dị, vui vẻ tại nhà bà và những tiệc trà tổ
chức đình đám hơn. Giữa chúng tôi có sự cảm mến nhau. Vì lúc đó tôi còn
trẻ nên có lẽ bà thích được dìu dắt tôi bước đầu trên con đường văn chương
nghệ thuật đầy gian nan này, còn tôi thích có một người để chia sẻ những
ưu tư nhỏ nhặt, một người chịu lắng nghe và cho những lời khuyên hợp lý.
Bà Strickland có cái tài cảm thông được với người khác. Đó là một tài năng
đáng yêu mà những người biết mình có thường lạm dụng, bởi vì có một cái
gì đó quá đáng trong thái độ vội vã vồ lấy nỗi bất hạnh của bạn mình để
thực hành cái tài năng ấy. Nó tuôn ra như một giếng dầu, và người cảm
thông đổ tràn sự thông cảm của mình một cách rộng lượng đến nỗi đôi khi
làm nạn nhân đâm ra lúng túng. Có những tâm hồn quá ướt đẫm nước mắt
đến nỗi tôi không thể nào nhỏ thêm nước mắt của mình nữa. Bà Strickland
biết sử dụng khéo léo ưu điểm của bà. Bạn cảm thấy bạn đã làm ơn cho bà
ta bằng cách chấp nhận sự cảm thong của bà. Với sự nhiệt tình của tuổi trẻ,
tôi đã lưu ý cô Rose Waterford về điểm này nhưng cô nói:

- Sữa thì rất ngon nhất là khi thêm vào đó giọt rượu mạnh nữa, nhưng

con bò cái chỉ thật sự sung sướng khi trút bỏ được nó. Một bầu vú căng
phồng rất khó chịu.

Cô Rose Waterford có một lối nói nảy lửa. Không ai có thể nói được

những điều chua cay như thế, nhưng mặt khác không ai có thể nói được
những điều dễ thương hơn.

Còn có một điểm khác nữa mà tôi thích ở bà Strickland. Bà ta xếp đặt đồ

đạc trong nhà thật thanh lịch. Căn nhà bà luôn gọn gàng và vui mắt, tươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.