MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 151

Có thể không, Call nghĩ, nhưng anh đoan chắc cô bị đau đầu ghê lắm.
- Chúng tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện để kiểm tra xem sao – Will Jonas nói.
Charity phản đối ngay:
- Không sao đâu, tôi khoẻ mà. Tôi đã thoát nạn trong vụ rớt máy bay này,
áo quần tôi hư hỏng, người đầy bồ hóng nhớp nhúa, tôi không muốn bị các
ông bác sĩ quá nhiệt tình quấy rầy. Tôi muốn về nhà thôi.
Call nghĩ nếu anh không cương quyết buộc cô đi bệnh viện, chắc cô sẽ
không đi, và anh không muốn ép buộc cô. Anh bèn nhìn Charity với anh
mắt gay gắt và nói:
- Ở Dawson có bệnh viện, anh sẽ trả thêm tiền bay thêm giờ cho họ để họ
mang ta đến đấy. Và ngay khi đến thành phố, anh sẽ đưa em đến bệnh viện.
Cô mở miệng định cãi, nhưng thấy anh nghiêm nghị quá, cô biết anh sẽ
không nhượng bộ.
- Đàn ông kỳ cục! – Cô nói, cằm hơi hếch lên, rồi bước lên bè.
Call cười.
Nhưng sau đó anh không cười được khi một ông bác sĩ ở bệnh viện cho anh
biết cô phải ở lại bệnh viện ít ra 24 giờ mới được về nhà.
Bác sĩ Jackson còn trẻ, tóc đen, cùng làm việc với bà vợ cũng bác sĩ, nói:
- Tình hình không có gì tỏ ra nghiêm trọng lắm, nhưng khi người ta bị
thương ở đầu, chúng ta có nhiệm vụ phải xem xét thật kỹ trong một thời
gian.
Call gật đầu, nhưng anh nghĩ đến kế hoạch xa lánh cô của anh, anh thấy kế
hoạch khó mà thực hiện được. Anh không thể để cô cho bà Maude chăm
sóc. Không thể được, vì chuyện này xảy ra do lỗi của anh, do anh mà cô bị
thương.
Nghĩ đến chuyện này, lòng dạ anh rối như tơ vò.
* * *
Cuối cùng Call đem cô về nhà anh. Ngôi nhà của lão Mose chắc lạnh lắm,
vì họ đã đi hai ngày, và anh không muốn ngủ trên ghế trường kỹ.
- Em có thể ở trong phòng khách – Anh nói với cô, hy vọng anh không để
lộ ra vẻ thiếu thiện cảm trong giọng nói – Đêm nay em không đủ sức để
làm vận động viên trên giường ngủ, và nếu em ngủ với anh, chuyện ấy chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.