MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 157

Kat Martin

Mặt trời lúc nửa đêm

Dịch giả: Văn hòa - Kim Thùy

Chương 15

Sáng thứ hai là ngày làm việc, Charity muốn về nhà. Theo lời dặn dò của
Call, Toby lái xe xuống báo cho bà Maude biết về vụ tai nạn máy bay và
cho bà hay Charity vẫn bình an vô sự, hiện đang ở nhà Call cho đến khi nào
khoẻ hẳn mới về nhà. Toby còn lái xe lên đồi báo cho Buck Johnson biết
hôm nay họ không làm việc.
Toby trở về, vui vẻ nấu bữa sáng trong khi Charity vừa thức dậy. Call đã ở
trong phòng làm việc, giải quyết những vấn đề khó của công ty Datatron.
Cô đã hết đau đầu, nếu cô có bị chấn thương, chắc cũng nhẹ thôi. Thế
nhưng đêm qua cô ngủ không được ngon, không vì Call ngủ ở phòng bên
cạnh, mặc dù anh thường xuyên kiểm tra cô trước khi trời sáng, nhưng việc
này không giống như khi anh ngủ chung giường với cô. Nghĩ cũng lạ, cô
trở thành thói quen ngủ bên cạnh anh thật quá nhanh.
Khi trời gần sáng, cô ngủ say và Call không thức cô, để cho cô ngủ đến khi
trời sáng hẳn. Cô tắm một lát lâu, tinh thần sảng khoái trở lại, vừa lúc Toby
làm bánh xong, cả đống bánh ngon lành.
Tay cô xách bộ áo quần rách, bám đầy bồ hóng, chân mang giày leo núi,
mặc áo thun đi ngủ đêm qua, cô phải mượn cái áo mưa của Call để khoác ra
ngoài và để cho anh đưa về nhà, con chó lai sói khổng lồ của anh cùng đi
bên cạnh.
Trên dốc vào nhà cô có chiếc xe hơi đậu. Cô không thấy có dấu hiệu gì
chứng tỏ đây là xe thuê, mà chiếc xe là loại Ford Taurus, màu xanh nhạt.
Cả cô và Call đều tỏ vẻ ngạc nhiên. Anh nói.
- Hình như em có khách thì phải.
- Hình như thế, không biết ai vậy nhỉ.
Vừa nói xong cô thấy cửa bật mở, một người đàn ông hiện ra giữa khung
cửa. Charity sững người đứng dừng lại khi thấy Jeremy Hauser bước ra
trước hiên nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.