MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 159

tóc của anh ta chải theo kiểu thời trang, đen tuyền, vẻ mặt rất thanh lịch.
Anh ta mặc cái áo len tay dài màu cam nâu, màu thủ cựu và mặc chiếc quần
ka ki bình thường. Cô ước sao hắn biến đi cho khuất mắt.
- Anh … anh đến đây khi nào?
- Quãng mười lăm phút rồi. Anh đáp chuyến bay đêm từ phi trường JFK,
sáng nay thì đến Whitehorse, rồi anh đáp máy bay chợ đến Dawson. Thuê
xe hơi đến gặp người môi giới địa ốc mà em đã nói cho anh biết, ông
Boomer Smith, ông ta chỉ đường cho anh đến đây. Thấy cửa mở, anh vào
nhà.
Anh ta không nói gì về ngôi nhà hết. Ngôi nhà này không hợp với kiểu
người của Jeremy.
- Em khoẻ chứ? – Anh ta hỏi – Anh muốn biết em có khoẻ không sau vụ tai
nạn máy bay?
- Tôi khoẻ. Đầu tôi bị va mạnh nhưng bây giờ tôi ổn rồi.
Jeremy gật đầu. Anh ta không phải loại người quá quan tâm đến sức khoẻ
của người khác.
- Chắc anh mệt lắm – Cô nói, nghĩ đến chuyến bay dài đưa anh ta tới đây -
Mời anh vào trong nhà uống tách cà phê cho bớt mệt.
Cô nhìn lui thấy Call đã biến mất ở cuối đường, cô bèn leo tầng cấp, vào
nhà với Jeremy.
Cô không muốn gặp Jeremy chút nào hết.
Trong nhà lạnh, cô loay hoay đốt lò cho ấm, quỳ trước lò than, cho thêm
than củi vào lò, quạt cho than đỏ rực lên.
- Nhà sẽ ấm liền bây giờ. Anh đợi tôi ít phút đi thay áo quần rồi tôi sẽ pha
cà phê uống. – Cô đi qua mặt Jeremy, nhưng anh ta nắm cánh tay cô, kéo
cô lại, cúi đầu định hôn cô, nhưng cô vùng quay đi.
Jeremy để cho cô đi.
- Ồ, tôi biết rồi. Cô ưa thằng cha thợ rừng ấy, phải không? Ngủ trong phòng
khách nhà hắn, làm sao tránh khỏi chuyện bậy bạ.
- Jeremy!
- Điều tối thiểu cô nên làm là phải nói cho tôi biết chuyện này chứ. Cô để
cho tôi đi 3000 dặm…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.