MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 174

- Tại sao không thành vấn đề? – Maude hỏi
Bỗng tự nhiên cô muốn khóc:
- Mặc xác anh ta – Charity cố giữ bình tĩnh để trả lời – Tôi nghĩ là anh ta có
quan tâm đến tôi… ít ra là cũng có quan tâm một ít, nhưng…
- Phải, anh ấy có quan tâm đến cô, họa là kẻ nào điên mới không thấy thế.
Charity lắc đầu đáp:
- Call đã ngủ với người đàn bà khác.
- Đàn ông đều thế hết. Làm sao cô biết?
- Anh ta nói với tôi
- Nói với cô à? Tại sao anh ta lại làm thế?
- Chuyện dông dài lắm, bà Maude, anh ta làm thế để xa lánh tôi… hay ít ra
đấy là lời anh ta nói. Tôi chắc anh ta nghĩ rằng nếu tôi không muốn chỉ ân
ái suông trong một đêm thôi, thì anh ta tìm người khác bằng lòng như thế.
- Cô nói chuyện này xảy ra trước khi hai người… trước khi cô…
- Phải, tôi đoán thế.
- Này cưng ơi, theo tôi thì chuyện xảy ra trong quá khứ hãy cho nó thuộc về
quá khứ. Anh ta không làm lại chuyện ấy đâu.
Hy vọng tràn trề, “Charity, chuyện này không giống nhau, cô ta không phải
là em”, lạy Chúa, cô hy vọng thế.
- Theo chỗ tôi thấy, Call vẫn còn cố tìm cách trở lại con đường đến chỗ
kinh khủng mà anh đã kinh qua, nhưng không dễ vì anh ấy là người có
lương tâm. Tôi nghĩ cô đã có công giúp anh ta rất lớn, và anh ta cũng đã nỗ
lực chăm sóc cô rất nhiều.
Cô cảm thấy nhẹ người, trong suốt nhiều ngày, bây giờ là lần đầu tiên cô
muốn cười. Bà Maude nói đúng, quá khứ chẳng thành vấn đề, vấn đề quan
trọng là từ chỗ họ bắt đầu ở đây.
- Bà Maude Foote, bà là người bạn tốt – Charity tháo cái tạp dề bằng da cô
mang trên quần jeans để làm việc ra, ném lên lan can ở mái hiên, cô tháo
kẹp tóc, xổ tóc ra, cào ngón tay lên vuốt tóc
- Cô qua bên ấy phải không?
- Anh ấy bảo tôi cứ dùng máy tính của anh tự nhiên, tôi sang nhắc cho anh
ấy nhớ lời hứa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.