MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 186

Charity quá sợ, vặn người qua phải rồi qua trái đưa đầu gối thúc vào người
lão.
Chợt cô thấy Buck bị bật văng ra, và Call xuất hiện.
Charity níu cứng vào người anh cô run lẩy bẩy, người vẫn còn hồi hộp,
nhưng nép người vào mình anh, cô từ từ lấy lại bình tĩnh và cảm thấy đỡ
hơn.
- Em đã khoẻ chưa? - Anh nhích người lui một chút để nhìn cô.
Cô vẫn còn run và cảm thấy hai đầu gối bủn rủn. Chỗ má bị Buck đánh còn
hơi tê. Cô đáp:
- Đỡ rồi. Chưa bao giờ thấy ai mà em mừng như thế này. À, ngoại trừ cái
hôm anh cứu em khỏi con gấu.
Call cười, nhưng mắt anh vẫn còn có vẻ gay gắt.
- Anh làm gì ở đây? - Cô hỏi. - Dĩ nhiên anh không thấy em qua ống nhòm
vì có dùng ống nhòm anh cũng không nhìn vào trong nhà kho được.
Anh nới tay ra một chút nữa nhưng vẫn quàng cánh tay qua eo cô.
- Anh nhận được thư điện tử của bố em. Khi em làm xong việc mà anh vẫn
không thấy em sang dùng máy tính, nên anh mang thư sang cho em. - Anh
nhìn Buck, tự nhiên tay anh siết mạnh quanh eo cô. - Thằng con hoang.
Anh biết hắn có thành tích xấu, nhưng anh không ngờ hắn tệ như thế này.
Anh hít mạnh một hơi để giữ bình tĩnh, cô nhận thấy anh vẫn còn tức giận
và cố đè nén cơn giận xuống.
- Em có lý do để bỏ tù hắn - Anh trêu chọc cô, mặc dù anh vẫn còn có vẻ
tức tối. - Em đã có bằng chứng để đưa hắn ra toà.
- Có thể. Hắn say. Nhưng hắn mạnh như trâu và làm càng như thế.
Call đưa tay lên vuốt tóc.
- Toby nói con trai của gã, Tyler, về nghỉ cuối tuần ở đây. Hắn và Toby
cùng học ở trung học với nhau. Toby nói Ty ghét đàn bà còn hơn cả bố hắn
nữa.
Vô tình cô run cả người.
- Buck nói về bà vợ cũ của gã. Gã nói người đàn bà có tên Betty.
- Betty Johnson chạy theo gã bán thảm khi Tyler mới 5 tuổi. Anh nghĩ, cả
Ty lẫn Buck không ai quên chuyện này. - Anh nghiêng đầu về phía gã đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.