MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 263

có thể nhờ anh giúp đỡ mà cô xây lại nhà. Đấy là điều chắc cụ Mose cũng
muốn.
Charity lắc đầu chán nản.
- Em không biết, Call à. Có lẽ em phải bỏ cuộc và về nhà thôi.
Anh đưa tay nâng cằm cô.
- Có phải em muốn thế không?
Cô nhìn xuống, vặn lại áo thun ướt sũng nước.
- Em không biết nữa, cuối cùng em cũng phải ra về thôi. Nếu bây giờ ra về
thì chắc có lẽ tốt hơn.
Anh không thích cảm giác khó chịu trong người anh do lời nói của cô gây
ra, cảm giác như là bị hụt hơi.
- Đêm nay em không được quyết định gì hết. Hãy đợi một thời gian, ít ra
cũng vài ngày, rồi hãy quyết định.
Cô nuốt nước bọt, cô gật nhẹ đầu.
- Được rồi.
Anh cảm thấy người nhẹ nhõm, cảm giác này làm cho anh choáng váng
như khi ở trong phòng đầy khói. Ôm cô sát vào ngực, anh nghĩ đến ngọn
lửa và cảnh thoát thân qua khung cửa sổ, rồi thì sao nhỉ? Nếu không phải
Buck và Ty đốt nhà, thì chắc có lẽ cái tên phá hoại đốt máy bay.
Có lẽ Charity nên quay về Mahattan. Có lẽ như thế cô sẽ được an toàn hơn.
Có lẽ cô không muốn.
Anh nhìn cô, lòng cầu sao việc thuyết phục cô ở lại là việc làm chính đáng.
***
Vào lúc 6 giờ sáng, Toby nghe có tiếng gõ cửa, cậu ta ra mở cửa, Maude và
Jenny hiện ra với vẻ hốt hoảng. Hai người chưa kịp lên tiếng thì cậu đã nói:
- Cô ấy không sao, cả hai đều an toàn.
Hai bà cháu mừng rỡ, ôm chầm lấy nhau. Maude nói:
- Nhờ chúa lòng lành đấy.
- Ta vào nhà đi. Họ vẫn còn ngủ. Tôi đã nấu ăn buổi sáng rồi, nhưng chưa
muốn họ thức dậy.
- Chuyện xảy ra như thế nào? – Maude hỏi.
- Chúng tôi chưa biết, họ đang ngủ thì Kodiak thức họ dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.