MẶT TRỜI LÚC NỬA ĐÊM - Trang 311

Trông anh có vẻ mệt mỏi hơn đêm qua nhiều, cô không hiểu anh đang suy
nghĩ gì trong óc
Thời gian nặng nề trôi qua cho đến khi loa phóng thanh báo đã đến giờ
khởi hành của chuyến bay Air North đi Whitehorse, cô chuẩn bị ra cổng.
Cô không làm ra mặt bình tĩnh, và cô biết cô có cố làm cũng không được.
Cho nên cô quay qua nhìn Call, nước mắt đầm đìa chảy xuống hai má. Mặc
dù mắt anh bối rối, nhưng trong anh vẫn đẹp trai hơn bao giờ hết. Cô ước
chi anh giang rộng hai tay để cô nhào vào, cô muốn ôm anh quá sức, đến
nỗi người cô run lên
Cô nhìn anh, cao và đẹp không thể tưởng tượng nổi, và nước mắt chảy
xuống nhiều hơn trên hai má cô
- Em nói thật đấy. Em yêu anh, Call à. Có lẽ em mãi mãi yêu anh
Call không nhúc nhích. Mắt anh dán chặt vào mắt cô, cuống họng anh
nhích lên nhích xuống nhưng anh không nói tiếng nào. Rồi bỗng anh đưa
tay kéo mạnh cô vào lòng, ôm ghì cô. Cô cảm thấy tim anh đập nhanh như

- Anh sẽ nhớ em, Charity ạ. Anh sẽ không bao giờ quên em - Anh cúi đầu,
hôn nhẹ lên môi cô - Anh ước chi tình hình khác đi. Ước gì anh là con
người khác
Cô nhìn anh qua màn lệ:
- Cuộc đời lắm lúc khó khăn như thế
- Phải - anh đáp - Cuộc đời thật khắc nghiệt
Cô buộc lòng phải nhích lui:
- Tạm biệt, Call!
- Tạm biệt, Charity!
Charity cắn môi dưới run run. Cô quay đi, không dừng lại cho đến khi lên
máy bay
Nếu Call còn đứng đấy, cô cũng không thể thấy anh được nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.