MẶT TRỜI RỰC RỠ NHẤT NGÀY ĐÔNG - Trang 87

“Nhưng”, Tiểu Tuyền vẫn không biết điều, tính hiếu kỳ luôn dày vò cô

ta, “bù lại, cậu kể cho tớ nghe chuyện tình của cậu nhé!”.

Hiểu Khê cau mặt quay đi: “Không rảnh nói chuyện với cậu. Tớ đang

bận, đi đây”.

“Chào chị Hiểu Khê!”

“Chào chị Hiểu Khê!”

“Chào chị Hiểu Khê!”

……..

Từ lúc bước vào nhà họ Mục, Hiểu Khê cứ phải liên tục mỉm cười và

gật đầu chào lại đám vệ sĩ của Liệt Viêm Đường. Cô cười thường trực đến
nỗi sợi dây thần kinh trên mặt cô như tê đi. Từ khi Lưu Băng được xuất
viện về nhà, cô luôn tới đây. Không hiểu là do cô vốn dĩ là người dễ mến,
hay do câu chuyện dũng cảm chiến đấu với Thiết Đại Kì đã được thậm
xưng lên quá nhiều, mà mỗi lần người của Liệt Viêm Đường nhìn thấy cô,
ai ai cũng nhìn cô bằng ánh mắt sùng bái ngưỡng mộ, khiến cô thấy rất xấu
hổ.

Thật khó khăn mới đến được căn phòng thờ tổ truyền thống, Hiểu Khê

thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ ở đây sẽ không còn ai chào cô là chị Hiểu Khê
nữa!

“Chào chị Hiểu Khê!”, Đồng không biết xuất hiện từ khi nào, đang

cung kính cúi đầu chào cô.

Hiểu Khê than vãn: “Trời ơi, Đồng, tớ đã nói với cậu bao nhiêu lần

rồi, gọi tên là được rồi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.