MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 35

Lại yên lặng. Khuôn mặt ông bố bắt đầu đỏ sậm lên. Matilda vẫn nhẹ

nhàng:

- Con chắc là nó đúng.

Đột nhiên ông bố vừa hét lớn lên, vừa chỉ ngón tay vào mặt Matilda:

- Mày... đồ gian lận! Mày đã nhìn vào tờ giấy của tao! Mày đã đọc

được những con số tao viết trong này.

Matilda ngỡ ngàng:

- Ba, con ở bên này phòng, làm sao con có thể nhìn thấy được?

Ông bố vẫn hét tướng:

- Đừng cãi chày cãi cối với tao! Mày đã nhìn! Chắc hẳn mày đã nhìn!

Không ai trên đời này có thể tìm được đáp số đúng nhanh như thế, nhất là
một đứa con gái! Mày là đồ gian lận.

Vừa lúc đó, bà mẹ bưng mâm vào, trên mâm đặt bốn khay nhôm đựng

thức ăn của bữa tối. Vẫn là món cá và khoai tây chiên mà bà Wormwood
mua ở hiệu cá trên đường từ chỗ chơi lô-tô về nhà. Dường như việc chơi lô-
tô làm bà kiệt sức cả thể xác lẫn tinh thần, nên chẳng bao giờ bà ta còn đủ
sức để nấu bữa tối ngon lành. Luôn luôn là cá chiên và khoai tây chiên.

Đặt mâm lớn xuống bàn uống cà phê, bà ta hỏi:

- Sao mặt anh lại đỏ vậy, Harry?

Ông bố lấy phần khoai tây của mình, đặt nó lên đầu gối, đáp:

- Con gái bà là một đứa gian lận và dối trá. Thôi, bật tivi lên xem và

không nói năng gì hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.