MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 57

chúng hoàn toàn cổ quái. Lúc nào cô ta cũng mặc một cái áo khoác vải màu
nâu, bó sát lấy người bằng sợi dây nịt da rộng bản với khoá bạc khổng lồ.
Cặp đùi đồ sộ thò ra dưới cái áo khoác được bọc chặt trong chiếc quần ống
túm, dệt bằng sợi thô, màu xanh ve chai. Lai quần dài chấm dưới đầu gối
thôi, phần còn lại là đôi vớ dài màu xanh lá cây, để phô bày hai bắp chân nở
nang thật hoàn hảo. Cuối cùng là đôi giày to đế thấp màu nâu. Nói tóm lại,
cô ta giống kẻ tàn bạo chạy theo sau bầy chó săn hơn là hiệu trưởng của
một trường tiểu học.

Khi cô Honey bước vào văn phòng, cô Trunchbull đang đứng bên

cạnh chiếc bàn to lớn với nét mặt cau có:

- Vâng, cô Honey, cô muốn gì? Sáng nay cô có vẻ bối rối lắm. Có

chuyện gì vậy? Bọn nhóc phun nước bọt vào cô ư?

- Thưa hiệu trưởng, không phải như thế.

- Vậy thì là cái gì? Nói ra đi. Tôi bận lắm.

Vừa nói, cô Trunchbull vừa với tay lấy bình nước (luôn luôn có ở trên

bàn) và rót ra ly.

- Trong lớp tôi, có một cô bé tên là Matilda Wormwood...

- Đó là con gái của tay chủ garage xe hơi trong làng.

Cô Trunchbull quát lên. Cô ta không thể nói giọng bình thường được:

hoặc là quát, hoặc là hét.

- Một tay khá đấy. Hôm qua tôi đã tới đó. Y bán cho tôi chiếc xe hầu

như còn mới nguyên, chỉ chạy khoảng mười ngàn dặm thôi. Chủ của chiếc
xe này là một bà già, lái xe đi chợ một vài lần trong năm là cao tay. Món
hời đấy chứ. Phải, tôi thích ông Wormwood. Một con người đáng kính
trọng trong xã hội này. Y bảo con gái y rất dở, cần phải canh chừng nó đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.