MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 89

Thằng bé đột ngột ợ một tiếng rõ to vang khắp hội trường như tiếng

sấm. Nhiều đứa trẻ cười khúc khích.

- Im lặng!

Cô Trunchbull thét lớn.

Thằng bé cắt một lát bánh dày khác, bắt đầu ăn thật nhanh. Không có

dấu hiệu suy yếu hoặc đầu hàng. Không có vẻ gì nó sẽ dừng lại và khóc
lóc: "Em không thể ăn được nữa! Em sắp bệnh rồi!"

Bây giờ có một sự thay đổi huyền ảo sắp đến với hơn hai trăm năm

mươi đứa trẻ đang quan sát. Trước đó, chúng linh cảm sẽ có tai hoạ ập đến.
Chúng chuẩn bị đón nhận cảnh tượng thằng bé khốn khổ bị mắc nghẹn vì
bánh sô cô la, sẽ phải đầu hàng và van xin lòng thương xót của Trunchbull.
Và cảnh tượng cô Trunchbull đắc thắng nhét từng lát bánh to vào cái miệng
đang thở hổn hển của thằng kia.

Nhưng không hề có chuyện đó. Bruce Bogtrotter đã ăn được 3/4 cái

bánh, và vẫn còn ăn khoẻ. Có đứa còn cho rằng Bruce Bogtrotter thích thú
vì chuyện tặng bánh như thế là "ngàn năm có một". Còn gì nữa, nó trở nên
tỉnh táo và biết đám khán giả dưới kia đang thầm lặng cổ vũ cho nó. Đây là
cuộc chiến đấu giữa nó với cô hiệu trưởng Trunchbull hùng mạnh. Đột
nhiên có đứa la lên:

- Cố lên, Bruce! Bạn có thể làm được!

Cô Trunchbull quay người, hét:

- Im lặng!

Đám khán giả chăm chú quan sát. Chúng hoàn toàn bị thu hút vào

cuộc thi. Chúng chờ đợi để được bật ra tiếng reo hò, nhưng chúng không
dám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.