MATILDA - CÔ BÉ NGHỊCH NGỢM - Trang 87

- Em không muốn ăn.

- Nếm đi, thằng nhóc. Mày đang sỉ nhục đầu bếp đấy.

Thằng bé bắt đầu cắt một lát mỏng. Nó nâng lát bánh lên, dùng hai

ngón tay nhón lấy lát bánh, chậm chạp ăn.

- Ngon chứ hả?

Cô Trunchbull hỏi.

- Rất ngon ạ.

- Thêm miếng nữa.

- Đủ rồi ạ. Cám ơn cô.

Giọng cô Trunchbull bắt đầu thay đổi, bén nhọn lên:

- Tao nói ăn thêm lát nữa. Ăn thêm! Hãy làm điều mày được bảo!

- Em không muốn ăn nữa ạ.

Đội nhiên cô Trunchbull bùng nổ lên. Cô vừa thét to, vừa đập cây roi

vào đùi mình:

- Ăn! Nếu tao bắt mày ăn thì mày phải ăn! Mày thèm cái bánh lắm

mà! Mày chôm cái bánh của tao mà! Bây giờ có bánh thì mày còn muốn gì
nữa: Mày phải ăn! Mày sẽ không rời khỏi đây! Tất cả bọn chúng sẽ không
rời khỏi đây, cho tới khi mày ăn hết cả cái bánh to này! Tao nói rõ chứ,
Botrotter? Mày hiểu ý tao chứ?

Thằng bé nhìn cô Trunchbull, rồi nhìn xuống cái bánh khổng lồ. Cô

Trunchbull riếp tục ré lên:

- Ăn đi! Ăn đi! Ăn đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.